December 2, 2013

Câu chuyện bi kịch về "người mẹ bệnh nuôi các con ung thư máu"

Chán cảnh vợ con bệnh tật, nợ nần chồng chất, chồng bỏ nhà ra đi, gần chục năm nay người phụ nữ này đã lặng lẽ, nuốt cay đắng, một mình đưa các con đi bệnh viện. Để rồi một trong ba đứa con đã không thể tiếp tục sự sống, hai đứa con còn lại cùng người mẹ đều mang bệnh trọng, ngày qua ngày vật vờ trong ranh giới giữa sự sống và cái chết. Đó là hoàn cảnh vô cùng bi đát của chị Ngô Thị Hồng, trú tại thôn 10, xã Thạch Hòa, huyện Thạch Thất, TP.Hà Nội.

Chồng bỏ, con mất, còn lại nỗi đau bệnh tật

Sinh hai đứa con, không may cả hai đều có gene máu trắng, bé thứ hai bị nặng, chạy chữa 4-5 năm trời, tiêu tốn khá nhiều tiền của nhưng cuối cùng vẫn không thể cứu sống. Nỗi đau mất con khiến vợ chồng chị Hồng suy sụp đi một thời gian, nghĩ đến tương lai phía trước, anh chị quyết định sinh thêm bé thứ ba là Hoàng Công Tiến. Bất hạnh lại ập đến khi phát hiện bé Tiến cũng mắc bệnh máu trắng lúc mới 6 tháng tuổi. Giọt máu thứ 3 của vợ chồng chị Hồng đã trở thành gánh nặng vô cùng lớn, đẩy cuộc sống gia đình vào vực thẳm.

Chán cảnh con cái bệnh tật, nợ nần ngập cửa, chồng là anh Hoàng Công Hà đã bỏ nhà đi cách đây chục năm, không quay trở về. Chị Hồng không còn cách nào khác đành cắn răng chịu khổ, một mình chăm 2 đứa con kém may mắn.

Hai mẹ con chị Ngô Thị Hồng

Gạt nước mắt, chị Hồng kể: “Con cái bệnh tật, mất đi một đứa đã đau lòng lắm rồi, sinh thêm đứa nữa cũng chẳng được như người ta, dù chỉ một chút thôi cũng không được. Ngày nào nhìn con tôi cũng khóc, chục năm rồi chỉ có mẹ con tôi trong ngôi nhà cấp 4 này. Và sẽ không thể kể hết những nỗi khổ mà tôi đang gánh chịu”.

Đau đớn nhìn thân xác con bị hành hạ

Bé Tiến bây giờ đã 12 tuổi, căn bệnh máu trắng đã đeo bám em suốt 11 năm qua kể từ ngày phát hiện bệnh. Cơ thể em bị biến dạng đi trông thấy, đầu to, bụng phình trướng ra, chân tay teo tóp lại. Căn bệnh quái ác không chỉ vắt kiệt sức lực của Tiến mà còn gây ra biến dạng xương mặt, xương chân tay, xương hông. “Một thời gian cháu nó bị biến dạng xương tay chân, động đâu gãy đấy, cứ bó bột xong lại gãy, vừa rồi đi hội chẩn, các bác sĩ cho biết cháu bị biến dạng xương hông. Nó đau nên khóc suốt, thương con mà chỉ biết ôm con khóc thôi, biết làm sao được” - chị Hồng tâm sự.

Trung bình nửa tháng chị Hồng lại đưa con lên Bệnh viện Nhi Trung ương chữa trị. Chi phí mỗi lần đi mất ít nhất 2 triệu, trong vòng 11 năm nay, chị đã phải vay mượn hơn 100 triệu để lo cho con. Vay nhiều mà không có trả, không ít lần ngân hàng xuống đòi lãi, người quen đến đòi tiền, chị khất nợ một vài lần không được, có lúc phải chạy trốn sang nhà hàng xóm.

Bởi thế mà hai tháng nay, chị không thể đưa Tiến lên viện theo lịch hẹn của bác sĩ. Chị nói trong nấc nghẹn: “Giờ tôi chẳng thể vay nổi tiền để đưa con đi viện nữa. Bác sĩ bảo gia đình chuẩn bị tiền để ghép tủy cho con nhưng thử hỏi giờ tôi kiếm đâu ra 200 triệu để ghép. Tôi đành phải để con ở nhà, tôi đã cố hết sức rồi, sinh con ra để con như thế này, tôi cũng đau lòng lắm chứ”.

Bất hạnh của người phụ nữ đang ở trước mắt chúng tôi càng lúc càng quá sức chịu đựng khi chị cho biết thêm chị đang mang trên mình hai căn bệnh: U nang cổ tử cung và ung thư vòm họng. Mấy năm trời đưa con đi viện, người mẹ ấy đã âm thầm chịu đựng sự giày xéo của những căn bệnh hiểm nghèo. Khi được hỏi tại sao chị không đi chữa trị, chị nuốt nước bọt rồi nói: “Thì bây giờ tất cả vì con nên kệ, chữa cho con được như thế nào thì tốt thế đó, giờ chữa cho mẹ nữa thì tiền đâu ra. Cô xem trong nhà còn có gì đáng giá nữa đâu. Mỗi lần đi viện, mọi người hỏi - hai mẹ con đi như thế này, bỏ nhà như thế không sợ trộm cắp à, thì tôi đều phải bảo nhà có cái gì nữa đâu mà mất, có vài cái nồi, cái xoong, lấy được thì lấy”.

Cảnh hai mẹ con vò võ trong nhà, cả hai đều ôm bệnh, tưởng chừng như không còn có một tia sáng nào có thể hé mở. Song chị Hồng vẫn còn có một niềm tin khi nhắc đến đứa con gái đầu là em Hoàng Thị Yến. “Con bé là tất cả những gì tôi hy vọng, nó khổ từ bé, hai đứa em bị bệnh đều được nó chăm sóc, giờ nó quyết tâm học trung cấp y, tôi vui lắm. Nhưng tôi chỉ buồn là tôi không nuôi được nó học”, - nói đến đây, chị Hồng nghẹn ngào cúi mặt xuống.

Yến năm nay 22 tuổi, vì thương mẹ, em đã học trung cấp y với mong muốn có thể chữa bệnh được cho em và mẹ. Song vì hoàn cảnh cơ cực, việc ăn ở học tập của em gặp rất nhiều khó khăn, mỗi ngày em chỉ dám tiêu 6 nghìn đồng. Hoàn cảnh éo le của mẹ con chị Hồng dường như đã không còn lối thoát.


No comments:

Post a Comment